Kinh Thánh hằng ngày – Lời sống hằng ngày – Ngày 5 tháng 9 năm 2017
Một Thoáng Thiên Đàng
Đọc: Rô-ma 8:18-23; Khải huyền 21:1-5 |
Khi nhìn ra ngoài cửa sổ phòng học, tôi nghe tiếng chim đang hót, lắng nghe và cảm nhận làn gió nhẹ nhàng lướt qua hàng cây. Xa xa trên cánh đồng mới gặt lúa, thấp thoáng những bó rơm, những cụm mây trắng nổi bật trên nền bầu trời xanh trong vắt.
Tôi thích thú đắm mình trong khoảnh khắc thiên đàng – ngoại trừ tiếng ồn không dứt của xe cộ đang chạy ngoài đường và lưng tôi đang hơi đau. Tôi dùng chữ thiên đàng cách nhẹ nhàng vì mặc dù thế giới của chúng ta đã từng hoàn toàn tốt đẹp, nhưng giờ đây không còn nữa. Khi con người phạm tội, chúng ta bị trục xuất khỏi vườn E-đen và đất bị “rủa sả” (xem Sáng. 3). Kể từ đó Trái đất này và những gì trong đó đều là “nô lệ cho sự hư nát.” Đau khổ, bệnh tật, và cái chết đều là hậu quả của việc con người phạm tội (Rô-ma 8:18-23).
Nhưng Đức Chúa Trời đang làm một điều mới. Một ngày kia, Ngài sẽ ngự giữa dân Ngài trong một cõi sáng tạo được phục hồi hoàn toàn mới – “trời mới và đất mới” – là nơi “sẽ không có sự chết, cũng không có tang chế, than khóc, hoặc đau đớn nữa; vì những sự thứ nhất đã qua rồi” (Khải. 21:1-4). Trong khi chờ đợi đến ngày đó thì chúng ta hãy tận hưởng những vẻ đẹp rực rỡ và những cảnh đẹp tuyệt vời mà chúng ta thấy xung quanh trên thế giới này, đó chỉ là một thoáng của “thiên đàng” mà chúng ta có thể nếm trước được.